Bước vào sảnh lớn công ty, chạm mặt An Lâm đang vội vã từ thang máy đi ra. Tâm trạng Ninh Lan rất vui vẻ, chào hỏi cô: "Người đẹp đi đâu đấy?"
An Lâm thấy anh, dừng bước: "Đi tìm đệ nhất lưu manh của À hú. Buổi chiều tập luyện, cậu đừng có chạy lung tung!"
Ninh Lan gật đầu dạ vâng. An Lâm hoài nghi đánh giá anh, cứ cảm thấy có chỗ nào sai sai, lại quan sát một lúc, ngạc nhiên nói: "Xỏ lỗ tai lúc nào vậy?"
Ninh Lan sờ dái tai: "Vừa mới xỏ ạ. Thế nào, đẹp không ạ?"
"Đẹp lắm, rất hợp với da cậu. Có thuốc chống viêm* chưa? Cẩn thận sưng nhé."
Ninh Lan chỉ nghe vào câu trước, cười hihi vòng qua đi vào thang máy: "Em lên trước đây nha. Người đẹp An cố lên!"
* Thuốc chống viêm, tên gốc 红霉素软膏 là thuốc có thành phần Erythromycin chống viêm nhiễm, trị các bệnh da có mủ, loét vân vân... Dịch thành tên thuốc thì nghe nó kì quá nên để thuốc chống viêm thoi.
Lên tầng, đi qua phòng làm việc, Trương Phạn nhìn thấy anh qua cửa sổ thì gọi lại: "Ninh Lan. Cậu cũng vào đây một lúc."
Ninh Lan bị bắt dừng lại, tư thế kì quái nghiêng người lách vào nhưng vẫn không may bị Trương Phạn chỉ liếc một cái liền phát hiện trên tai anh có gì đó.
"Tôi đã nói qua chưa nhỉ, động vào đâu thì cũng phải báo trước cho tôi một tiếng!" Trương Phạn đập bàn, lạnh giọng nói: "Còn biết nghe lời không hả?"
Ninh Lan cười khẩy: "Không phải mấy hôm trước chị chê em phiền phức vì không đeo được khuyên sao. Đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-lang/402588/chuong-32.html