Không lâu sau khi lý trí Tuỳ Ý vùng vẫy thoát khỏi bóng tối thì cơ thể lại mất tự chủ rơi vào một ảo ảnh xa lạ.
Ninh Lan cuối cùng cũng không còn sự trói buộc, sau đó đổi hướng, quay người ngồi lên hai đùi vẫn đang căng chặt, đối mặt với cậu. Một tay đặt lên vai cậu, tay còn lại mò xuống phía dưới, chuẩn xác nắm lấy thứ đang cương cứng kia.
Lý trí trong bộ não vẫn còn sót lại, Tuỳ Ý đẩy người đang ngồi trên cậu ra: "Cậu định làm gì?"
Ninh Lan lại cười, ngón tay thon dài ma sát, mân mê vật cứng nóng hổi qua lớp vải: "Câu này tôi hỏi mới đúng, đội trưởng, cậu cứng cái gì?"
Hơi nóng và mùi rượu thoang thoảng trong bầu không khí xung quanh, độ nhảy cảm được khuếch đại vô hạn đối với mùi hương và âm thanh trong bóng tối. Thậm chí Tuỳ Ý còn nghe thấy ngữ khí cuối câu anh nói nhẹ nhàng nâng lên, còn có tiếng tim đập nhanh một cách dữ dội giống mình.
Cậu tự an ủi bản thân, chắc chắn là tác dụng gây ảo giác của rượu.
Nhưng cậu không thể thờ ơ trước sự trêu ghẹo của Ninh Lan, tay đặt trên chiếc eo thon, mềm mại, không kéo cũng chẳng đẩy.
Tay Ninh Lan nắm rất chặt, động tác cũng càng ngày càng nhanh. Tuỳ Ý không nhịn được phát ra tiếng rên từ trong cổ họng. Còn Ninh Lan thở hổn hển, theo đó vặn vẹo cơ thể, âm cuối mềm mại kéo dài.
Tuỳ Ý nghĩ trong lòng, chắc chắn anh đã quen làm những việc thế này, nếu không vì sao lại dâm đãng đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-lang/402574/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.