A Dung cũng không mềm lòng, khăng khăng muốn Cửu Tiêu đứng dậy. Cửu Tiêu thấy không lay chuyển được nàng, đành phải chống tay ngồi dậy, rút côn th*t ướt dầm dề ra. Kỳ thật hắn sắp ra rồi, hiện tại bị Thái Thập làm loạn như vậy khiến hắn nghẹn đột ngột, sau này không biết sẽ tạo ra bệnh xấu gì với thân thể, nhi tử bất hiếu này hại cha hắn như vậy, vô tích sự.
A Dung cử động cái đùi đau nhức muốn bò dậy, lại cảm thấy thân thể mềm nhũn vô lực, nàng giơ tay đẩy Thái Cửu:"Ta không đi nữa, chàng mau ôm Thập Nhi qua đây đi."
Cửu Tiêu kéo chăn đắp cho A Dung, nhặt quần áo rơi vãi trên đất mặc vào rồi mới đi đến giường phía sau, bế Thái Thập đang khóc nỉ non lên. Thái Thập vừa thấy cha đến liền nhoẻn miệng cười, bập bẹ gọi:"Cha... Cha..."
Cửu Tiêu cũng cười, nhưng có chút nghiến răng nghiến lợi, hắn muốn đánh mông Thái Thập, nhãi ranh này, khiến hắn hiện tại vẫn còn cứng, nghẹn đến mức đau đớn khó nhịn. Thái Thập không biết suy nghĩ trong lòng cha mình, một câu lại một câu:"Cha.. Cha..." gọi hết sức vui vẻ.
Cửu Tiêu đen mặt ôm nhi tử đến giường đưa cho A Dung, rồi hắn xoay người vào bồn tắm tắm nước lạnh, áp chế dục vọng trong cơ thể. Khi trở ra, A Dung đã khôi phục thể lực, mặc lại quần áo, nàng ôm Thái Thập, lộ ra nửa bộ ngực tuyết trắng đang cho hài tử bú.
Ánh mắt Cửu Tiêu tối sầm, vật dưới háng lại rục rịch, hắn quay mặt đi không tiếp tục nhìn cảnh xuân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-yeu-truyen/1200946/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.