Tuy A Dung không trả lời nhưng Thái Cửu biết nàng nghe được những gì hắn nói, hắn cho rằng hiện tại nàng chỉ đang cáu kỉnh mà thôi. Lăn lộn một đêm, hai người đều đã mệt mỏi, hắn cũng không muốn tiếp tục tranh cãi với nàng nữa. Thái Tử chống người rời khỏi thân thể A Dung, hắn lấy khăn lau khô hạ thể hai người rồi ôm nàng chìm vào giấc ngủ. A Dung không muốn để Thái Cửu ôm nàng, nàng đấm tay lên ngực hắn, giãy giụa muốn thoát ra khỏi lòng hắn. Cánh tay Thái Cửu rắn chắc gắt gao ôm nàng, dù kiểu gì cũng không buông ra. Hắn ngàn dặm xa xôi, cưỡi xe thần, bất chấp ban đêm lạnh lẽo đi một chuyến tới thôn trang hẻo lánh này còn không phải vì muốn ôm thân mình thơm mềm của nàng, ngủ một giấc yên ổn sao?
Cho nên nhất định hắn phải ôm nàng.
A Dung giãy giụa một lúc lâu vẫn không thể thoát được, vậy mà nàng cũng nhiễu loạn được giấc ngủ của Thái Cửu. Nàng nghĩ nếu Thái Cửu một hai phải ôm nàng ngủ thì nàng sẽ quấy phá hắn, khiến hắn cả đêm không thể ngủ ngon.
Đang lúc nàng đắc ý, Thái Cửu hé mắt nhìn nàng một cái, ngón tay khẽ nhúc nhích làm thuật định thân, A Dung liền bất động yên ổn trong ngực hắn. A Dung tức giận, tên khốn nạn này lại dùng thủ đoạn bỉ ổi bắt nạt người khác, chỉ trách nàng học nghệ không thành tài, đánh không lại hắn.
Nương theo ánh trăng mờ nhạt, Thái Cửu thấy mắt A Dung mở to, thở phì phì trừng mắt với hắn. Ôm cơ thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-yeu-truyen/1200916/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.