Gần đây hắn thật bận nên cũng không có thời gian rỗi quản nàng, nữ nhân thích ra vẻ như vậy thì cứ tùy nàng đi, thích đi đâu thì đi đó.
Thái Cửu phân phó tỳ nữ bưng đồ ăn lên, bắt đầu một mình dùng bữa. Món hắn thích nhất chính là thịt bò sốt tiêu, nhưng hôm nay lại cảm thấy hương vị thật nhạt nhẽo, không ngon giống mọi ngày. Rõ ràng vẫn là đầu bếp đó, màu sắc cũng giống như cũ nhưng lại không khiến hắn muốn ăn. Có cái gì khác nhau đâu? Có lẽ là do giờ phút này bầu không khí có chút quạnh quẽ, một mình hắn ăn cơm nên có phần cô đơn.
Từ khi A Dung tới, đều là hắn ăn cơm với nàng. A Dung và Thái Cửu đều thích ăn thịt bò, bình thường hai người toàn tranh nhau ăn. Nhưng A Dung miệng nhỏ, nhai thật chậm, tốc độ ăn cơm không nhanh được như Thái Cửu. Thái Cửu cố ý bắt nạt nàng, cố ý gắp thịt bò không ngừng ăn, bình thường A Dung mới ăn được hai miếng thịt bò thì Thái Cửu đã càn quét hết cả bàn thịt. Hắn còn cố ý để lại miếng thịt bò cuối cùng trong đĩa, chờ A Dung ăn xong miếng trong miệng, vừa định gắp lên thì đột nhiên bị hắn dùng đũa cướp mất, gắp miếng thịt cuối cùng lướt qua trước mắt A Dung sau đó đưa vào miệng mình, thích thú nhai. Nhìn mặt A Dung tức giận, đôi mắt trợn tròn, thiếu chút nữa không nhịn được mà quăng đũa. Từ lúc nào hắn lại hư đến vậy, lúc nào cũng muốn khi dễ nàng.
Thái Cửu nhìn bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-yeu-truyen/1200909/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.