Thái Cửu thở hổn hển, rũ mắt nhìn xuống A Dung, mồ hôi nóng theo thái dương hắn rớt xuống từng giọt từng giọt, rơi lên cái bụng trắng nõn của A Dung. Hắn im lặng nhìn A Dung, trong đôi mắt đen che kín tình dục là một mảng giãy giụa chật vật.
Hắn biết nữ nhân nằm dưới thân hắn là Đồ Sơn Dung, khuôn mặt nhỏ kia thanh lệ động lòng người, mi mắt cong cong, ánh mắt trong trẻo linh động không mang theo một tia mị hoặc, hoàn toàn bất đồng với vẻ quyến rũ mê người của A Lê. Cho dù thân thể A Lê thu nhỏ lại nhưng ngày thường bộ dáng ngây thơ vẫn vô thức toát ra vẻ quyến rũ trời sinh. Nhưng Đồ Sơn Dung là Đồ Sơn Dung, nàng không dùng thuật dịch dung thì không có chút nào tương tự với A Lê.
Thái Cửu biết mình không nên lại làm việc thân mật với A Dung, trước kia nàng mang mặt của A Lê khiến hắn khó phân biệt thật giả, mơ mơ màng màng hồ đồ ngủ với nàng, nhưng hiện tại hắn rất rõ ràng nàng là ai, lại vẫn không nhịn được mà tới gần nàng. Nhất định là do thủ đoạn câu dẫn của nàng quá mức cao cấp cho nên hắn mới không chống đỡ được. Nếu nàng cả ngày ở trước mặt hắn lộ thân thể, hao tổn tâm cơ câu dẫn hắn, vậy hắn sẽ cố làm theo ý nàng, xem xem rốt cuộc nàng có thể làm ra chuyện xấu gì.
Thái Cửu duỗi tay nâng cằm A Dung lên, nhìn khuôn mặt nhỏ đỏ lên không biết là vì phẫn nộ hay bởi vì hoan ái, hắn cất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-yeu-truyen/1200902/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.