Bởi vì thân thể của mình nổi lên phản ứng, Thái Cửu sợ bị lộ, hắn vội vàng che lấp nên không tiếp tục thúc giục A Dung. Trong phòng yên tĩnh không tiếng động, A Dung nghẹn đã lâu không nhịn nổi nữa, một lát sau tiếng nước vang lên tí tách tí tách rồi lại yên tĩnh trở lại.
“Tiểu xong rồi sao?” Thái Cửu hỏi.
“Ừ.” A Dung rũ mắt nhìn xuống sàn nhà, thẹn thùng trả lời.
Thái Cửu rút giấy thay nàng lau khô nước tiểu ở huyệt khẩu, rồi hắn ôm nàng vòng qua bình phong đến bên mép giường. Hắn ngồi trên mép giường, A Dung ngồi trên đùi hắn, hắn nâng cái chân trắng nõn của nàng lên, mặc váy cho nàng.
Dường như mông bị thứ gì chọc vào, A Dung kinh ngạc vặn vẹo thân mình, hoảng loạng nói:"Đằng sau có cái gì đó chọc vào ta."
Thái Cửu lộ ra vẻ mặt xấu hổ, hắn thoáng lùi về sau một chút, lên tiếng trách cứ A Dung để che dấu sự chột dạ của mình:"Làm gì có thứ gì, đừng có hét lên như vậy.
A Dung lại vặn vẹo mông, muốn xác nhận lại xem có đúng là không có đồ vật gì không. Cái mông đầy đặn vặn vẹo cọ xát trên háng Thái Cửu, hô hấp Thái Cửu hơi thô nặng, cảm thấy cây đồ dưới thân lại sung huyết bành trướng lên vài phần, trương ngạnh lên khiến hắn cực kỳ khó chịu.
Ngữ khí hắn không tốt gầm nhẹ một tiếng:"Nếu ngươi tiếp tục lộn xộn, ta sẽ lập tức ném ngươi xuống đất."
A Dung sợ tới mức cử động một cái cũng không dám, tính tình người này không có nổi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-yeu-truyen/1200899/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.