"Si, mị, võng, lượng, ra đây, ném tên đạo sĩ này ra khỏi đồ sơn." Đông Hoàng Thái Cửu quát một tiếng, si, mị, vọng, lượng che bụng bị thương đi ra.
"Tuân lệnh." Bọn họ cung kính đáp, mỗi người nâng một tay một chân Lục Trường Uyên lên đi ra ngoài.
Đông Hoàng Thái Cửu ôm A Lê đi về phía giường, hắn không màng A Lê giãy giụa chống cự, tiếp tục cắn cổ A Lê hút non nửa chén máu. Sắc mặt A Lê trắng bệch vì sợ, khóc tới mức mắt đỏ rực lên, Đông Hoàng Thái Cửu này thật biến thái, một hai nhất quyết phải cắn cổ hút máu nàng. Đông Hoàng Thái Cửu hôn hôn lên khuôn mặt nhỏ, trấn an:"A Lê ngoan, rất nhanh sẽ xong, không đau."
Hắn cắn đứt đầu ngón tay mình, đưa máu vào miệng A Lê, A Lê chán ghét mùi tanh của máu, nàng thấy buồn nôn, cắn chặt môi không muốn uống máu hắn. Đông Hoàng Thái Cửu duỗi tay dùng sức bóp hàm dưới nàng, A Lê bị bắt phải mở miệng, máu tươi từ đầu ngón tay nhỏ từng giọt, từng giọt vào miệng nàng.
Ép nàng uống được ước chừng non nửa chén máu, Đông Hoàng Thái Cửu mới chịu buông tha nàng, hắn lấy ra một tờ khế ước, nhỏ máu của hai người lên, thi triển pháp thuật khởi động khế ước. Nhìn máu hai người dung hợp lại hóa thành một điểm đỏ, khóe môi hắn khẽ nhếch, lại cúi đầu hôn lên mặt A Lê.
Đông Hoàng Thái Cửu duỗi tay cởi bỏ quần áo A Lê, một đường theo hướng xương quai xanh trượt xuống, A Lê thấy nụ hôn ướt dính dừng trên người mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-yeu-truyen/1200831/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.