Lục Trường Uyên cùng A Lê theo tiếng nói nhìn lại, cách đó mấy chục mét, một con cự xà đen có cánh to lớn đang dùng đuôi cuốn lấy nữ tử thanh tú bay về phía núi. Thôn dân gần đó chẳng những không chạy ra nghĩ cách cứu viện mà ngược lại lại chạy trốn tán loạn, trốn về phòng, gắt gao đóng chặt mọi cửa nẻo. Chỉ có một lão phụ già nua quỳ trên đất khóc lóc thảm thiết:"Mọi người trong thôn xin hãy giúp đỡ, xin hãy ra cứu lấy đứa bé nhà ta với, từ nhỏ nàng đã không có cha mẹ, thật đáng thương."
Trong phòng liền có người đáp lại:"Vương đại nương, vô dụng thôi, không cứu được đâu, người đã bị bắt thì đều không cứu lại được."
Tiếp theo lại vang lên mấy tiếng thở ngắn than dài, mọi người dường như đều chết lặng. Một năm trước, thôn trang gần đó đột nhiên xuất hiện một con cự xà đen khổng lồ, không đến ba ngày, trong phạm vi mấy trăm dặm toàn bộ cỏ cây không hiểu sao đều chết hết. Nguồn nước khô kiệt, hạn hán liên tục xảy ra. Cự xà này thường xuyên lui tới thôn trang, tìm kiếm mỹ nữ trẻ tuổi rồi bắt đi, kéo đến trong động để gian dâm.
Lúc đầu trưởng thôn còn tổ chức các nhóm toàn nam thanh niên khỏe mạnh cùng nhau lên núi cứu người, nhưng cự xà kia quá hung mãnh cường hãn, người bình thường đều không có khả năng chống lại. Toàn bộ số người lên núi đều bị cự xà ăn vào bụng, không một ai sống sót. Dần dà, mọi người vừa thấy cự xà xuất hiện đều sợ tới mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-yeu-truyen/1200816/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.