Tống Nam Thời vừa tỉnh thì phát hiện mình đang bị “Vân Chỉ Phong” bóp chặt cổ, vẻ mặt nam nhân trước mặt lạnh lùng tàn nhẫn.
Phản ứng đầu tiên của Tống Nam Thời là, úi, chơi hoang dã vậy.
Nàng buột miệng thốt ra: “Sao, hôm nay chơi sắm vai nhân vật à?”
Nét mặt “Vân Chỉ Phong” trong nháy mắt hơi ngây ra.
Sau đó hắn lập tức lạnh mặt, nói: “Ngươi, vì sao xuất hiện ở phòng bổn tọa.”
Từ “Bổn tọa” này làm Tống Nam Thời tỉnh táo lại.
Tuy rằng Vân Chỉ Phong là Ma Thần, nhưng rất ít khi tự xưng “Bổn tọa”. Có lẽ vì năm đó hắn rơi vào hồi ức kiếp trước tự xưng “Bổn tọa” trước mặt Tống Nam Thời, sau đó bị Tống Nam Thời đập cho một phát tỉnh.
Hắn tự xưng bổn tọa chỉ có hai loại tình huống, một là tức giận, hai là đối mặt với người có ý xấu.
Nhưng có thể do một đập kia mang đến bóng ma tâm lý, hắn chưa bao giờ tự xưng “Bổn tọa” với Tống Nam Thời.
Vậy hôm nay hắn chuẩn bị nhân vật sắm vai Vân Ma hay là...
Tống Nam Thời đột nhiên dùng sức tránh thoát trói buộc của “Vân Chỉ Phong”, đảo khách thành chủ bóp chặt cổ hắn, ấn hắn trên bàn đá.
Trong nét mặt người trước mắt lóe qua vẻ giật mình, nhưng rất nhanh lại lạnh nhạt như giờ phút này người bị kiềm chế không phải hắn vậy.
Đồ trên bàn rơi sạch xuống đất.
Hai người như không nghe được, cứ vậy giằng co.
Nhưng động tĩnh này rất nhanh hấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-toi-tat-ca-deu-la-vai-chinh/3606116/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.