Biết thêm về một thân phận khác của Vân Vĩnh Trú không phải là trọng tâm mà Vệ Hoàn suy xét. Nhiều năm qua, tổ chức Rebel vẫn luôn ẩn núp trong tối, vậy mà vào thời điểm mấu chốt này lại cởi bỏ mặt nạ, đối mặt với dân chúng Yêu Vực và Phàm Châu, tất nhiên không chỉ đơn giản là để lật đổ Vân Đình.
Ngay từ lúc đầu, bọn họ đã biết Vân Đình cũng chỉ là một thế lực trong trận đấu mà thôi, thậm chí còn là bên đứng ngoài sáng. So với Vân Đình, bên thế lực còn lại càng thêm gian xảo hơn, ẩn nấp rất kỹ càng.
Vệ Hoàn nói với Vân Vĩnh Trú, "Anh chờ đến tận đêm trước ngày tổng tuyển cử mới công bố những vụ việc kia là vì đang đợi thế lực âm thầm chống đối Vân Đình lộ diện nhỉ."
Vân Vĩnh Trú không phủ nhận, hắn biết Vệ Hoàn sẽ đoán được, "Đúng thế. Cho dù kẻ âm mưu có thận trọng đến đầu thì khi đối mặt với thắng lợi chỉ còn cách một bước, đều sẽ không kìm nén được sự vui sướng của mình. Hắn ta cho rằng mình là ngư ông, còn Vân Đình và Rebel là cò và trai đấu nhau đến vỡ đầu chảy máu."
Khóe môi hắn cong lên thành một nụ cười, "Nên hắn ta xuất hiện để thu lưới."
Vệ Hoàn âm thầm hít sâu một hơi trong lòng, tâm tư của Vân Vĩnh Trú còn sâu xa hơn những gì cậu tưởng tượng. Dù bản thân có nghĩ đến trường hợp này thì e rằng cũng chẳng cách nào làm đến mức như hắn. Vậy mà với một nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-toi-ra-tat-ca-deu-khong-phai-con-nguoi/3557887/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.