Vòng kết giới màu tím biến mất ngay trước mặt Sa Hoa. Thành phố ngầm không ngừng chấn động, sức mạnh yêu vu của cô liên tục suy giảm, sắp không thể chống đỡ nổi Vô Khải nữa rồi.
Năm giác quan của cô đều đã mất hết, không thể nhìn cũng chẳng thể nghe, chỉ có thể dựa vào ảo thuật để chịu đựng đến tận bây giờ. Hiện tại đi tới cuối cùng, cô trái lại cảm thấy hơi có lỗi với ám vu cơ năm xưa. Chẳng qua nếu nghĩ lại thì có lẽ bà cũng không hy vọng Trương Giác thật sự trở thành ám vu cơ đời sau. So với tòa thành hoang đã sớm trở nên vô nghĩa như Vô Khải này, chắc hẳn bà càng muốn để chú chim nhỏ ấy có được một đời tự do.
Nực cười thật. Vậy mà đến cuối cùng lại là Cửu Phượng dùng yêu lực, bất chấp bảo vệ yêu hồn của mình. Sa Hoa thoáng chút hối hận, cô không nên liều chết chống cự lúc bị Chiêm Đồng, cô nên để Vệ Hoàn nhìn xem ngày trước Kim Ô đã hiến tế như thế nào mới phải. Lúc cô vừa trở thành hoa yêu, nhận được sự tự do, Cửu Phượng đã là con cưng của trời nổi danh khắp Yêu Vực rồi, ngay cả Tô Bất Dự cũng thích cậu. Song, chỉ vài năm ngắn ngủi trôi qua, cô trở thành ám vu cơ không người biết rõ tung tích, có vô số yêu quái muốn tới cầu xin cô, mà Cửu Phượng cũng đã chết mất xác, bị muôn người thóa mạ.
Vào lúc Vân Vĩnh Trú cả người tràn ngập sát khí xông vào Vô Khải, cô vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-toi-ra-tat-ca-deu-khong-phai-con-nguoi/3557883/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.