Lúc Vệ Hoàn tìm đến Vân Vĩnh Trú, hắn đang giảng dạy tiết thực chiến cho sinh viên, nhìn qua có vẻ rất bận rộn. Thế là cậu bèn đứng bên rìa sân tập, nhảy lên vẫy vẫy tay với Vân Vĩnh Trú, trông hệt con ếch xanh. Nhưng Vân Vĩnh Trú lại giống như cố tình không nhìn thấy cậu, nghiêm túc rảo bước giữa đám sinh viên, kiểm tra động tác của mọi người.
Tuy huấn luyện viên Vân không có thời gian để trả lời nhưng đôi mắt của cả đám sinh viên đã đóng đinh trên người Vệ Hoàn rồi, nhất là các nữ sinh.
"Đó có phải là người lập khế ước với huấn luyện viên Vân không? Ở lớp hàng xóm nhở?"
"Hình như là vậy, cậu ấy tới tìm huấn luyện viên của tụi mình."
"Tui tự vả rồi. Mới đầu tui cảm thấy tên nhân loại này yếu nhớt, nhưng bây giờ tui lại thấy cậu ấy rất xứng với huấn luyện viên Vân..."
Lúc đi ngang qua bên cạnh một nữ sinh, Vân Vĩnh Trú thấy cô cứ nhìn chằm chằm Vệ Hoàn, không hề phát hiện mình đã đến gần, vậy là hắn hạ giọng lạnh lùng nói, "Thích nhìn cậu ấy như vậy à, để cậu ấy tới dạy các em nhé?"
Nữ sinh hoảng sợ, lập tức thu hồi tầm mắt.
Vân Vĩnh Trú quay đầu lại, liếc mắt nhìn Vệ Hoàn. Cậu ngồi trên bậc thang bên rìa sân tập, hai tay ôm mặt, vào khoảnh khắc hắn quay đầu lại cậu liền ngẩng đầu lên, giống như mang theo âm thanh ting báo hiệu bên người, nở một nụ cười ngọt ngào với hắn. Thấy Vân Vĩnh Trú cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-toi-ra-tat-ca-deu-khong-phai-con-nguoi/3557871/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.