Không ổn rồi.
Là ảo thuật.
Giọng nói của ám vu cơ nhẹ nhàng bay bổng, truyền đến từ phương xa, "Lần đầu tiên gặp nhau, anh ta cũng một lời không hợp là lại phóng kiếm ánh sáng như thế này. Trông rất hung ác."
Cô ta từng gặp Vân Vĩnh Trú?
Vệ Hoàn đột ngột nhớ đến biểu cảm của bà chủ Giác khi nhắc tới Vân Vĩnh Trú hôm trước. Chắc chắn bà cũng đã từng gặp Vân Vĩnh Trú rồi.
Vì sao Vân Vĩnh Trú lại liên quan đến mấy yêu vu này?
Đương lúc cậu đang thất thần, hai con rắn độc màu đỏ sẫm trườn lên chân cậu rồi siết chặt, sau đó nó bỗng hóa thành dây leo hoa, cắm rễ vào lòng đất, khiến Vệ Hoàn chẳng cách nào nhúc nhích nổi. Cậu quay đầu lại, muốn nhắc nhở những người khác, "Các cậu cẩn thận..."
Vậy mà sau lưng cậu không có lấy một bóng người.
"Cô đưa họ đi đâu rồi?" Thanh đao ánh sáng lại lần nữa xuất hiện trong tay Vệ Hoàn. Cậu dốc sức chém đứt dây leo hoa ở dưới chân. Một đường đao được chém xuống, dây leo cứ thế biến thành khối nham thạch bất khả xâm phạm.
Cậu vừa ngước đầu lên thì thấy ám vu cơ đã đến trước mặt. Dây leo không ngừng vươn dài, nâng đỡ cả cơ thể cô, khoảng cách ngày càng rút ngắn. Còn thân thể Vệ Hoàn đều bị dây leo trói chặt, đến cánh tay cũng chẳng thể động đậy.
"Tôi hỏi lại lần nữa, họ đâu mất rồi?"
Khoảng cách được kéo lại gần, mạn che mặt màu đỏ dần để lộ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-toi-ra-tat-ca-deu-khong-phai-con-nguoi/3557851/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.