Sau khi nghe xong, Vệ Hoàn xắn tay áo, cầm lấy Ngọc Tảo Kính trên bàn rồi đứng dậy nhưng lại bị Dương Linh và Cảnh Vân ở hai bên trái phải đè xuống.
Yến Sơn Nguyệt chế ngự ngón tay Vệ Hoàn, buộc cậu phải mở tay ra. Ngọc Tảo Kính quay về bên eo Yến Sơn Nguyệt, "Cậu kích động cái gì."
Chẳng biết bà chủ Giác biến đâu ra một cái lược bằng xương, chải chuốt mảng lông vũ màu cam bắt mắt trên quần áo của mình, "Đúng thế, đúng thế. Kích động tới mức đó thì chắc là do trong lòng có quỷ."
Vệ Hoàn trợn trắng mắt. Sau đó, cậu bất chấp tất cả mà bày ra một gương mặt tươi cười giả tạo vô song, "Bà nói đúng đó, tôi với thầy làm chuyện kia rồi. Dáng người hoàn mỹ miễn phải chê, vai rộng eo hẹp chân thẳng tắp, vòng ngực thắt lưng đường nhân ngư; thể lực dồi dào, tư thế đa dạng, muốn gì có nấy, không cần trả tiền!"
"Làm thơ ngay tại chỗ luôn, cậu là nhà hoạt động văn hóa à!" Dương Linh vỗ tay thán phục.
Cảnh Vân cũng vỗ tay theo, "Đúng là sức mạnh của tình yêu."
"Yêu cái đầu ông." Vệ Hoàn giận sôi máu, "Bác gái à, bác bớt mơ mộng về giấc mơ Mary Sue bảy sắc cầu vồng đi. Nếu bác có thể có thể mập mờ với Kim Ô thì tôi đây tự đánh gãy chân mình tại chỗ."
"Hứ, cái thứ ma cà bông nhà cậu..." Bà chủ Giác vừa định đập bàn thách thức thì bàn tay đã bị Hồ Hỏa của Yến Sơn Nguyệt khống chế, chỉ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-toi-ra-tat-ca-deu-khong-phai-con-nguoi/3557845/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.