“Cậu nói cái gì cơ?!”
Cú tát lần này khiến cậu trở tay không kịp.
Vệ Hoàn đóng kín hết tất cả mấy cái ngăn kéo, cũng tắt luôn màn hình cảm ứng.
“Ông ta đến khúc rẽ rồi!”
Không còn kịp nữa.
“Nhanh lên!”
Sau một tiếng “tít” vang lên, cửa chính kho thí nghiệm mở ra, Trương Chí Dũng bản gốc đẩy mắt kính trên mũi, vừa gọi điện thoại vừa đi vào trong, “Vâng, ngài yên tâm. Tôi xử lý xong hết rồi.”
“Dạ vâng, tôi biết, chuyện này là do tôi sơ suất, vô cùng xin lỗi.” Trương Chí Dũng chạm vào bàn điều khiển, nhập mật khẩu.
Trái tim của Vệ Hoàn vốn đang núp trong tủ đông số 7494 như bị treo lơ lửng. Nhiệt độ không khí ở đây thật sự quá lạnh lẽo, đến cả cục lông nhỏ cũng cứng ngắc. Cậu nhét cục lông nhỏ vào áo sơ mi, để nó bám lên ngực mình.
“Vâng tiến sĩ Dương, bên này tôi cũng đã thay đổi quyền hạn.” Trương Chí Dũng tắt bàn điều khiển, đi ra ngoài, “Vậy tôi về trước.”
Vệ Hoàn thở phào nhẹ nhõm, nhiệt độ quá thấp làm hàm răng cậu bắt đầu run lập cập.
Cửa kho thí nghiệm chậm rãi mở ra, Trương Chí Dũng vừa mới bước được một bước ra ngoài bỗng dưng xoay người lại, tiến về phía tủ đông. Ông ta đứng cách ngăn tủ đang chứa Vệ Hoàn không đến 3 mét rồi ngồi xổm xuống, sờ cửa tủ.
Quá yên tĩnh, Vệ Hoàn chỉ có thể nghe được từng nhịp đập trái tim mình.
Trương Chí Dũng đứng lên, lại bước vào trong vài bước.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-toi-ra-tat-ca-deu-khong-phai-con-nguoi/2505629/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.