"Ta nói rồi không nên tới phiền ta, ngươi điếcsao?"
Bên Bách Hiên phía bắc một tiếng nam tử rống giận, đâylà tiết mục gần như sẽ diễn ra mỗi ngày, tiếng hô chưa ngừng đã nghe thấy thanhâm ly tách vỡ vụn, sau đó là tiếng tỳ nữ Bích Ngọc co rúm lại nói xin lỗi.
"Tam Thiếu Gia, thật, thật, thật xin lỗi, nhưngphu nhân đã dặn. . . . . ."
Nam tử nổi trận lôi đình rống to, "Ta nói khôngăn chính là không ăn, cút ra ngoài cho ta!"
"Dạ dạ, nô tỳ đi ra ngay."
Bích Ngọc bị tiếng đóng cửa sầm lại ném ra ngoài, quayđầu lại nhìn thấy đôi phu thê trẻ tuổi, nàng nghẹn ngào mà nói: "Thỉnh anTứ tiểu thư, Tứ cô gia."
"Tam Thiếu Gia lại đang lên cơn?" Triển MộHồng bất đắc dĩ lắc lắc đầu, mấy năm nay tính tình Tam ca càng ngày càng nóngnảy dễ giận, ngay cả cha mẹ cũng không có cách nào với hắn, cả nhà vì thế rấtđau đầu.
Bích Ngọc khóc lóc rối rít nói: "Nô tỳ. . . . . .Mang thức ăn đến cho Tam Thiếu Gia, nhưng Tam Thiếu Gia. . . . . ."
"Được rồi, ngươi đi chuẩn bị thêm một phần."Hoàng Phủ Tuấn khoát tay một cái, muốn nàng đi xuống trước.
Triển Mộ Hồng ngước đôi mi thanh tú, thở dài một tiếngthật to, , "Tướng công, chàng và Tam ca cũng coi như bằng hữu thân thiết,vậy chàng hãy vào khuyên huynh một chút, lời nói của ta cùng đại ca, nhị cakhuyên hắn ,hắn cũng không nghe lọt tai, có lẽ chàng nói sẽ hữu dụng hơn."
"Các người chính là quá thuận theo hắn, hắn mớisẽ được voi đòi tiên."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-tieu-muoi/52623/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.