Bên dưới Thanh Vân Sơn. Ngoài thành Hà Dương.
Cổ đạo hoang vắng.
Chu Nhất Tiên cầm lá phướn hình tiên nhân chỉ lộ múa may trong gió như trước, nghênh ngang đi trên cổ đạo. Đi song song với lão là Quỷ Lệ, sau lưng là Tiểu Hoàn và Dã Cẩu Đạo Nhân.
Bốn người chậm rãi bước đi, càng lúc càng xa rời Hà Dương thành. Tiểu Hoàn nhìn vào tấm lưng rộng của Quỷ Lệ, thần tình trên mặt có vẻ cổ quái, mấy lần muốn nói nhưng rồi lại thôi, cuối cùng vẫn không kìm nén được, bước lên mấy bước, kéo kéo tay áo hắn.
Con khỉ Tiểu Hôi ngồi trên vai Quỷ Lệ kêu lên chí chí, rồi quay lại nhe răng cười với Tiểu Hoàn, không hiểu tại sao, khi bị con khỉ nhỏ nhìn chằm chằm, hai má nàng bổng đỏ ửng lên. Giây lát sau, Quỷ Lệ cũng quay lại, nhìn thần tình của hắn vẫn lạnh lẽo cô liêu như trước, nhưng so với tình cảnh khi bọn họ gặp nhau trong Hà Dương thành thì đã khá hơn rất nhiều rồi.
Hắn nhìn Tiểu Hoàn, nở nụ cười ấm áp: "Có chuyện gì?".
Trước nụ cười này của hắn, dũng khí có được khi nãy của Tiểu Hoàn đột nhiên tiêu biến, nhất thời ngớ người ra. Chu Nhất Tiên đi bên cạnh nhìn thấy thì liên tục lắc đầu. Cả Dã Cẩu Đạo Nhân phía sau, sắc mặt dường như cũng cơ hồ không được dễ chịu lắm. “Khẹc, khẹc, khẹc …”, đúng vào lúc khó xử nhất này, con khỉ nhỏ Tiểu Hôi chợt bật cười khanh khách. Hai má Tiểu Hoàn càng đỏ hơn, lừ mắt lườm nó một cái, có điều Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-tien/820392/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.