Hơi thở quỷ dị tạo thành luồng khí nóng từng đợt lan truyền trong không khí, ngọn lửa như nhe nanh múa vuốt, đầy vẻ đe dọa, nhưng không tiếp tục bàng trướn nữa, tựa hồ như đã đạt đến mức cực hạn của nó. Mặc dù vậy, phía dưới ngọn lửa đang cháy này, mặt đất vẫn còn dấu vết nứt nẻ, trong khi đó, cái hỏa bồn cũ kỹ lại vẫn an nhiên không suy suyễn chút nào.
Ánh lửa bập bùng hắc vào làm mắt của Thú Thần phảng phất như đang bùng cháy.
Nữ tử đó đứng trước ngọn lửa, cất giọng cười lạnh lùng, nói: “Pháp lựa của ngươi chưa hồi phục hẳn, ngươi cố ý muốn gạt ta sao? Tuy nhiên nếu nói rằng pháp trận này không có Huyền Hỏa Giám thôi động, ngày trước lúc ngươi phục sinh đã bị phá hủy, thì uy lực của nó vốn không chỉ dừng lại ở mức này đâu.
Gương mặt anh tuấn của Thú Thần không có bất cứ động tĩnh gì, bình tĩnh đáp lời: “Ngươi dĩ nhiên là phải đề phòng ta rồi, ra chỉ không hiểu một điều, tại sao ngươi lại đến để cứu ta?”
Nữ tử hắng giọng một tiếng, nói: “Ta không tốt như ngươi nói đâu, một là vì ta muốn chính mắt nhìn thấy kỹ trận truyền thuyết của Vu tộc, một lý do khác là ta nhìn bọn Vân lão đầu ở Phần Hương Cốc không thuận mắt chút nào”.
Thú Thần cười nhẹ, tựa hồ như không lý gì tới lời của nữ tử kia, nói: “Vân Dịch Lam tuy đã bội ước, nhưng cũng phải nói là ta vốn không tin tưởng lắm vào y, ngày đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-tien/820355/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.