Đạo hào quang ở phía Huyễn Nguyệt Động Phủ, càng lúc càng rực rỡ chói mắt, theo sau nó, vẳng lên một tiếng động quái dị trầm trầm.
Lão giả thân hình khô gầy đứng trước Tổ Sư Từ Đường, nhìn chăm chăm vào đạo hào quang rực rỡ chói mắt đó, ngưng trọng xuất thần, mãi cho đến khi Lâm Kinh Vũ hết kinh nghi cất tiếng hỏi: "Lão tiền bối, đó có phải là cổ kiếm Tru Tiên - chí bảo trấn phái của Thanh Vân Môn chúng ta không?"
Lão giả mới lặng lẽ gật đầu, rồi đột nhiên xoay mình, hình như không muốn để ý thêm gì nữa, khe khẽ bảo: "Chỉ cần Tru Tiên xuất động, là trên núi Thanh Vân này, với đạo hạnh tu hành của Đạo Huyền, thiên hạ tuyệt không ai có thể kháng cự nổi. Ngươi đi đi!" Nói tới đây, thân hình ông ta quá nửa đã lạng ra khỏi từ đường.
Lâm Kinh Vũ đột nhiên có ý luyến tiếc, liền gọi: "Tiền bối!"
Lão giả đó ngừng lại, hình như nghĩ ra điều gì, bỗng nói: "Hôm khác nếu ngươi có lòng, thì xem có cơ hội hãy lén đi tìm Đạo Huyền, nhắn y là người dưới cửa Tổ Sư Từ Đường đã u sầu mấy trăm năm, bây giờ muốn được ngươi thường xuyên đến nói chuyện cùng, xem y có đồng ý không?"
Lâm Kinh Vũ đờ ra, ngạc nhiên hỏi: "Cái gì ạ?"
Lão giả không trả lời, cả thân mình chìm khuất vào màn đêm u tối.
Lâm Kinh Vũ đờ đẫn một lúc, rồi xoay mình nhìn đi, thấy chỉ trong giây lát mà luồng ánh sáng đó lại chói rực thêm mấy phần, hầu như không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-tien/820235/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.