Chuyện xảy ra vào sáng sớm hôm nay giống như là một hòn đá nhỏ bị ném vào mặt nước phẳng lặng, mặc dầu khiến cho mặt nước rung động trong giây lát nhưng rất nhanh sai đó mọi thứ lại trở về như cũ.
Đám đệ tử của Huyền Thiên tông không có một ai vì trận tranh chấp này mà làm ra bất kỳ điều dị thường gì, hầu như tất cả mọi người đều trở lại làm việc như mọi ngày bình thường khác, mỗi người đều có vị trí và nhiệm vụ riêng, tất cả đều phải làm việc và kể cả những người trong cuộc tranh chấp cũng vậy.
Trên ngọn núi Thiên Thanh, sau khi tách khỏi đám người Tô Thanh Dung và Đoan Mộc Hổ thì Thiệu Cảnh rảo bước đi xuống chân núi tới Tiểu Hồ thành, sau khi bước vào Thiên Phong lầu thì cũng là lúc bắt đầu một ngày mới bận rộn. Ước chừng vào giờ Tị, Tiểu Trư đang nằm ngửa chổng bốn chân lên trời ở góc nhà bỗng ngáp ngáp một cái rồi lười biếng đứng người dậy và chạy lại gần Thiệu Cảnh, kêu ụt ịt hai tiếng coi như đã chào tạm biệt rồi vẫy vẫy cái đuôi nhỏ, rung đùi đắc ý và chạy ra khỏi Thiên Phong lầu, theo lệ thường lại bắt đầu một ngày kiếm linh thảo ở bên ngoài Tiểu Hồ thành.
Sau khi dõi theo bóng dáng của Tiểu Trư đến lúc biến mất ở ngoài cánh cửa thì Thiệu Cảnh lơ đãng liếc nhìn xung quanh, lúc này trong lầu có không ít khách nhưng tạm thời quầy hàng của hắn lại không có người, thừa dịp nhàn rỗi này hắn liền lấy giây bút để tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-tien-luan-hoi/1465661/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.