Thái Huyền Kim Đan bị heo ăn!. 
Bi kịch cuộc đời thật là đâu đâu cũng có. 
Từng có một viên Thái Huyền Kim Đan ngay trước mặt hắn, nhưng sau đó lại bị… heo ăn!. 
Trong bóng đêm, Thiệu Cảnh giận dữ nhìn chằm chằm Tiểu Trư - lúc này vẫn còn đang vô tư chơi đùa cũng Thúy Lục Như Ý, trong lòng vô cùng bi phẫn, buốn bực khóc không ra nước mắt. 
- Tại sao ngươi… tại sao ngươi lại có thể ăn hết Thái Huyền Kim Đan như vậy?. 
Hắn ngửa mặt lên trời than thở. 
Con mẹ nó ta gặp chuyện quái quỷ gì vậy!. 
Tâm Thiệu Cảnh đau muốn chết rồi. 
*** 
- Ngươi cần thịt kho tàu, muốn thành thịt kho tàu hay vẫn là thịt kho tàu đây? 
- ÚÚÚTTT… . 
- A, thì ra ngươi chọn thịt kho tàu. 
- ỤỤỤTTT… . 
- Đứng lại, con lợn chết bầm kia!. 
“Vèo” một tiếng, Tiểu Trư thoáng một cái đã biến đi thật xa, xa xa ở phía nham bích đối diện, liền q uay đầu cảnh giác nhìn Thiệu Cảnh, Thiệu Cảnh nhe răng trợn mắt thở hổn hển, dựa vào vách đá bên cạnh, ngồi xuống quát: 
- Lợn chết, mau tới đây, lão tử đem ngươi làm thịt kho tàu. 
Tiểu Trư lắc đầu không ngừng, thoạt nhìn có vẻ không đồng tình với chủ ý của Thiệu Cảnh, sau đó đặt mông ngồi xuống đất, chìa một cái móng heo ra, gãi gãi cằm. 
- Đừng để ta bắt được ngươi nều không thì… . 
Thiệu Cảnh oán hận trừng mắt một cái, rồi thu hồi ánh mắt, từ túi Lưu Vân đang đặt bên hông sờ soạng một chút, lấy ra một vật tỏa ánh sáng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-tien-luan-hoi/1465608/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.