Trên Vân Hải, Thông Thiên Phong. 
Mây trời bàng bạc như ba đào sóng biển phập phồng, chìm nổi bất định, làm cho những ngọn núi toạ lạc ở nơi này đẹp như tiên cảnh. Chín thạch trụ vững vàng cao lớn đứng trong Vân Hải, dưới ánh mặt trời lóe lên những tia sáng kì dị, mơ hồ lộ ra một cỗ linh lực thần bí khó lường làm cho người ta sợ hãi. Nhưng hấp dẫn ánh mắt người ta nhất lại là cái khe màu đen ở chính giữa Vân Hải, cửa vào dị cảnh hai nghìn năm mới mở của Thanh Vân Môn, chính là ở chỗ này. 
Bốn phía Vân Hải có đệ tử Thanh Vân giăng đầy, đề phòng sâm nghiêm vô cùng, đối với lần đầu khai mở dị cảnh này hiển nhiên là thận trọng vạn phần. Ba bước một tốp canh, năm bước một trạm gác, đồng thời còn có không ít người tuần tiễu dò xét. Lấy công lực và đạo hạnh của Đệ tử Thanh Vân thì quả nhiên ngay cả con muỗi muốn len lén bay vào cánh cửa dị cảnh này cũng là mơ tưởng. 
Vương Tế Vũ một ngày kia cũng được an bài ở trên sườn đông của Vân Hải để thủ vệ. Những đệ tử xuất thân từ Phong Hồi Phong mà nàng quen biết cũng ở cùng trên này, kể cả Liễu Vân và Âu Dương Kiếm Thu giờ phút này cũng ở trên Vân Hải. Tuy nói cấp trên ra lệnh phải hết sức thận trọng, nhưng nhìn thế trận đề phòng sâm nghiêm thế này Vương Tế Vũ cũng có chút bất ngờ. Có điều phòng thủ quá nghiêm ngặt cũng không có gì là xấu. Trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-tien-ii/2085885/chuong-65.html