Cột hào quang sấm sét mang thần uy vô địch của đất trời như khai thiên lập địa ấy đổ ập tới, với khí thế không thể chống cự giáng thẳng lên đài đá, bao bọc hoàn toàn Bạch cốt xà yêu vào bên trong cùng tiếng thét gào thê thảm. Cát chạy đá bay, xương cốt vỡ vụn, con Bạch cốt xà yêu vốn hung hăng ngút trời không gì sánh bằng, giờ giãy dụa gào thét trong luồng hào quang nhưng vẫn không có cách nào ngăn chặn được sức mạnh kinh hồn từ đạo pháp vô thượng ngàn năm của Thanh Vân Môn, xương cốt toàn thân bắt đầu vỡ vụn từng mảng, cho dù nó dùng toàn lực kích phát khối kỳ thạch màu lục biếc chống lại, nhưng rốt cục vẫn bất lực, ở chính giữa cột hào quang rực rỡ chói mắt ẩn chứa áp lực khủng khiếp, Bạch cốt xà yêu chỉ chịu đựng được giây lát liền đổ vật ra một cách thê thảm. 
Trong tòa sảnh, không còn bất kỳ âm thanh nào khác, chỉ có tiếng sấm động ầm ầm vẫn còn vang vọng, tựa hồ như đang ngạo nhễ nhìn những con sâu kiến của nhân gian, anh hào quang rực rỡ từ từ mờ nhạt, tiếng sấm cũng dừng hẳn, cột hào quang biến mất, chỉ còn lại ánh sáng chói mắt của thần kiếm Thiên Gia vẫn chiếu rọi tứ phía, vạch một vòng trong không trung rồi bay trở về trong vỏ không một tiếng động. Những người còn lại trong đại sảnh đều không nhịn được phải ngó về phía tòa đài đá, chỉ thấy nguyên tòa đài ba tầng khổng lồ, dưới một kiếm tuyệt thế đó ngang nhiên bị phá hủy mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-tien-ii/2085862/chuong-42.html