Sở Nguyên Thần sắp khóc đến nơi, hắn ta không muốn nhận tiền, nhưng không dám không nhận, run rẩy cầm thẻ ngân hàng trên bàn lên.
“Vâng, tiểu nhân hiểu rồi!”, Sở Nguyên Thần cầm lấy thẻ ngân hàng, như thể cầm phải củ khoai bỏng tay.
Có điều trong lòng vẫn vô cùng vui vẻ, nếu mình có thể có một chút liên quan nào tới vị đại nhân trước mặt này, vậy thì sau này bản thân chẳng phải sẽ là người giàu nhất Kinh Hải sao.
“ÐỒ đúng rồi, còn một chuyện nữa!” “Đại nhân cứ dặn dò!”
“Theo như tôi được biết, trong sơn trang của các người có một người bảo vệ tên là Cố Hải, còn có một người rửa bát tên Vương Huệ Chi”, Hoàng Lương nói.
Sở Nguyên Thần suy nghĩ một chút nhưng vẫn không có chút ấn tượng nào, thân là tổng tài của đập đoàn Sở Thị, bình thường nào có để ý đến đám công nhân cấp thấp bao giờ.
“Đại nhân thứ tội, tiểu nhân không rõ lắm”, Sở Nguyên Thần trả lời thành thật.
Hoàng Lương đương nhiên không có ý trách phạt hắn ta, nếu không phải sơn trang Thanh Đằng thu nhận cha mẹ của Cố Muội Ly vào làm, e rằng đến bây giờ họ vẫn chưa tìm được việc làm.
“Mặc dù tôi đã mua lại sơn trang này, nhưng đối với bên ngoài vẫn là sản nghiệp của nhà họ Sở, anh cho hai người đó làm chức vụ gì tôi không quan tâm, †óm lại là để họ làm quen với việc kinh doanh của sơn trang, khi nào thời cơ chín muồi, hãy để Cố Hải trở thành cổ đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-than-dien/3589157/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.