Tia sáng cuối cùng cũng biến mất trên bầu trời, đêm tối buông xuống.
"..."
Tiếng thét vô cùng chói tai lấn át đi cả tiếng nhạc du dương, tiếng xô đẩy bàn ghế, tiếng chén bát vỡ, tiếng kêu thảm thiết, đủ thứ loại thanh âm hỗn loạn truyền vào tai.
Thời điểm Mã Tư Viễn chạy tới đại sảnh, đã là một mảnh hỗn độn, trong đại sảnh không còn một người sống nào, khắp nơi đều đầy những thi thể khô quắt bị hút hết máu, gương mặt vẫn còn treo biểu tình vặn vẹo, có thể thấy được trước khi chết họ đã sợ hãi như thế nào.
Không khí không ngửi được mùi máu tươi, chỉ có mùi thối nát chết chóc cùng với mùi của hoa hồng.
Karry theo sau Mã Tư Viễn, hoảng sợ kéo tay Mã Tư Viễn, nói: "Chuyện lớn rồi, chúng ta đi nhanh!"
Cảnh sát rất nhanh sẽ đến, để tránh phiền toái không cần thiết, Mã Tư Viễn cũng không suy nghĩ nhiều, liền cùng Karry rời đi từ cửa sau, cũng không có chú ý tới, vẻ hoảng sợ ấy của Karry chỉ là bề ngoài, trong mắt hoàn toàn bình tĩnh.
Hai người đi qua một con hẻm tối mịt, sau lưng là tiếng còi xe cảnh sát ngày một gần.
Không biết chạy bao lâu, nhà xung quanh ngày càng ít, càng hoang vu, lúc Mã Tư Viễn cảm thấy không thích hợp, thì đã muộn rồi.
Trong lúc bất tri bất giác, đã chui vào cái bẫy của "nó" lập nên.
Dò xét hơi thở chung quanh, ít nhất có ba con cương thi cao cấp, nếu hiện tại chỉ có mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-ta/2616814/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.