Sau khi Vệ Mỹ Lệ đi khỏi khoảng một phút thì hai người vẫn đang bận bấm chuột, đến tận khi dòng chữ “Game Over!” xuất hiện trên màn hình của Từ Uy, hắn liền buồn bực, vì sao cứ liên tục nhìn thấy cái này… Không thể nào ở trò chơi bậc cao mà hắn lại thua Tiểu Tào bốn lần lận, nếu nói một lần là trùng hợp, hai lần là ăn may, nhưng ba bốn lần thì không phải là vấn đề xác suất nữa rồi.
Thấy vẻ mặt Từ Uy có chút chịu đả kích, Tào Nhất Lâm thăm dò hỏi, “Bằng không… thêm lần nữa?”
“… Không cần, nếu hôm nay anh đã thua triệt để như thế, vậy thì hộp cơm để anh rửa đi.” Nói xong, Từ Uy đứng lên xắn tay áo, cầm thuốc tẩy trên bàn trà, lấy một ít đổ vào trong bồn nước.
“Rửa xong đừng quên dùng khăn lông trong cặp em lau khô đấy, nếu không lúc mang về trong cặp sẽ bị dính nước.” Tào Nhất Lâm không quên nhắc nhở, sau đó liền vui vẻ thông qua web platform cùng những người khác chơi Liên Liên Khán (một loại game giống game Pokemon).
Nghe thấy lời cậu nói, Từ Uy nhìn cậu một cái, thật sự coi hắn như “ô sin”(*) rồi. Có điều cũng chỉ có cậu mới dám xem hắn như người giúp việc mà sai khiến.
(*) Ở đây nguyên văn là “phi dong” [菲佣], “phi” là Philippin, “dong” là người giúp việc, “phi dong” chỉ những người giúp việc cao cấp đến từ Philippin. Xuất hiện ở Hương Cảng, Trung Quốc vào khoảng thấp niên 70, được ca ngợi là “bảo mẫu chuyên nghiệp nhất thế giới”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-su-dich-that-ngo-trong-sinh/2266350/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.