Giọng nói Tào Nhất Lâm không lớn, nhưng rất kiên định.
“Chủ đề? ‘Cộng hưởng mỹ thực’ sao?” Johansson nói.
“Vâng.” Tào Nhất Lâm gật đầu.
“…Rất chính xác.” Johansson nói rồi không thêm bất kì lời nào nữa, chỉ ăn thêm vài miếng.
“Có ý gì? Từ, Từ tiên sinh, anh thông minh như vậy giải thích cho tôi một chút đi? Hai người bọn họ đang nói cái mật ngữ gì vậy hả?” Thiết Đầu rất không rõ hai người họ rốt cuộc có ý gì.
Đương nhiên không hiểu không chỉ có một mình hắn, “Hơ, xin hỏi tuyển thủ Tào Nhất Lâm rốt cuộc liệu lý như thế nào ạ?” Nam MC hỏi lên vấn đề của mọi người, ăn ngon hay dở dù sao cũng phải nói một tiếng đi chứ.
–
Ngủ một giấc tỉnh lại, Tào Nhất Lâm cảm thấy toàn thân có một loại cảm giác sung sướng, duỗi người, phát hiện người bên cạnh đã đi mất. Cậu cào cào tóc, nhìn ngoài trời vẫn đen kịt, có chút mơ hồ về giờ giấc, lẽ nào cậu đã ngủ cả một ngày rồi.
“Ừ, chuyện kia không cần phải nói với cậu ấy, những việc khác tôi đến xử lý.” Từ Uy nhìn ngoài cửa sổ, nghe điện thoại.
“Ừ, cứ vậy đi.” Nói rồi liền ngắt máy.
Cốc cốc.
“Em vào đây.” Tào Nhất Lâm từ ngoài cửa thò vào một cái đầu, “Làm phiền anh sao?”
Từ Uy lắc đầu, “Anh không có làm việc, ngủ no rồi à?”
Tào Nhất Lâm gật đầu, “Không ngờ em lại ngủ lâu như vậy. Anh có đói không?”
“Sao anh có cảm giác em chủ động đến tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-su-dich-that-ngo-trong-sinh/2266342/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.