Lúc này đã sắp đến giữa trưa, rất nhiều đồ ăn đã không còn tươi nữa, hai ngày nay cậu cũng không dậy nổi, không kịp đi chợ sáng.
Tào Nhất Lâm vừa xem vừa nghĩ, cộng hưởng mỹ thực… Là phải phù hợp với khẩu vị mỹ thực quốc tế như Chu Tiểu Hi nói sao? Nhưng phù hợp với khẩu vị mỹ thực quốc tế lại là mùi vị gì?
“Câu bé đẹp trai ơi mua về mấy con cá đi, mặc dù nhìn có vẻ không tươi lắm, nhưng có thể tính cho cậu rẻ chút a.” Bác gái bán cá rất nhiệt tình chào hàng Tào Nhất Lâm.
Nhìn mấy con cá chết bốc ra mùi tanh hôi trong khay, Tào Nhất Lâm cười lắc đầu, quay đi nhìn về phía một gian hàng khác.
“Chị này, con cá này bán bao nhiêu vậy?” Đột nhiên một giọng nói già nua hơi run rẩy vang lên, Tào Nhất Lâm nhìn sang liền thấy một ông lão ăn mặc mộc mạc đang đứng trước hàng cá.
“Ông muốn bao nhiêu? Nếu muốn cả thì tính ông ba mươi đồng.”
“Những ba mươi đồng cơ à?” Hiển nhiên cái giá này cao hơn mong muốn của ông lão.
“Ở đây có ba con lận, cộng lại cũng tới năm sáu cân, tôi tính ông ba mươi đồng là rất rẻ rồi đó.” Bác gái bán cá thấy dáng vẻ đối phương còn muốn bớt giá vội vàng nói.
“Nhưng đều đã chết rất lâu rồi, cũng có chút bốc mùi, bán không tốt đúng không, chị tính cho tôi rẻ hơn nữa được không? Cháu tôi lần đầu tiên tới nhà, tôi muốn làm cho nó một bữa thật ngon, chị tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-su-dich-that-ngo-trong-sinh/2266335/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.