Chỉ thấy Từ Trình bổ nhào vào trong lòng Từ Uy, chỉ vào toilet nói, “Ngón tay, ngón tay bị ăn………. Hu hu oa…….” Nhóc con kia nước mắt tuôn ra ào ào, Từ Uy nhét nó vào trong lòng Tào Nhất Lâm, vội chạy vào toilet…….
Từ Mặc chớp chớp mắt vô tội nhìn bác hai, ngón tay bị cún con ngậm trong miệng nún a nún, giống như……..đang bú sữa.
Từ Uy thở phào một hơi, lập tức nghiêm mặt lại nói, “Đây là chuyện gì?”
Từ Trình bám gót đi vào chột dạ không dám nhìn thẳng vào mắt bác hai, lo lắng nói, “Tay của em trai……. Tay………”
Từ Uy đi lên rút tay Từ Mặc ra khỏi miệng cún con, cún con như là bất mãn “u u” hai tiếng.
“Trong nhà sao lại có một con chó?” Từ Uy kéo Từ Mặc đến bồn rửa tay.
Từ Trình tránh ra phía sau Tào Nhất Lâm, ý đồ muốn để mọi người không nhìn thấy nó. Trong nhà nó sợ nhất chính là bác hai.
Từ Mặc nhìn nhìn anh trai đang sợ hãi, lại nhìn nhìn bác hai, “…… Nhặt được.”
“Tại sao không nói với người lớn?”
Từ Mặc dùng bàn tay bé nhỏ ướt sũng nắm góc áo, vò a vò, đáng thương hề hề nhìn xuống đất, dáng vẻ “sám hối”.
Tào Nhất Lâm nhìn bộ dạng đáng thương của bọn nhỏ, “Bây giờ biết cũng chưa muộn.” Nói xong đi đến trước mặt cún con, ôm nó lên, “Hình như còn chưa đủ tháng, cún con chưa đủ tháng phải được uống sữa. Nào, đi chuẩn bị nước cơm cho cún con uống với chú nha.” Cậu tay trái ôm cún
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-su-dich-that-ngo-trong-sinh/2266261/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.