"Anh... không phải ghen đấy chứ?"
"Ghen? Em cho rằng tôi ấu trĩ thế sao? Tôi chỉ khó chịu khi nhìn em thân mật với người đàn ông khác thôi."
Hạ Nghiên suýt không kiềm chế được mà giơ chân đạp cho hắn một cái. Nhìn cái bộ dáng nghiêm túc của hắn lúc này đi, thật sự vô cùng ngứa đòn.
Bằng một thứ sức mạnh thần kì nào đó, trong cả bữa cơm, Phong và Hạ Vũ liền trở thành bóng đèn cho cặp vợ chồng nào đó.
Sau khi ăn cơm xong, Phong cũng chủ động ra về. Anh yêu Hạ Nghiên, nhưng thứ tình cảm ấy chỉ là đơn phương, xuất phát từ một phía. Hạ Nghiên đã sớm có một mái nhà cho riêng mình rồi.
"Nghiên, anh yêu em... đều này chưa từng thay đổi..." Cho dù không thể sát cánh cùng cô, anh vẫn muốn âm thầm lặng lẽ dõi theo cô, yêu cô một cách hèn mọn nhu nhược.
...
Hạ Nghiên nhìn hai cha con đang khoanh chân trên ghế sofa, mắt dán vào ti-vi để chơi game thì bất cmn lực. Ngay lập tức, cô hùng hổ đi đến, nện cho mỗi người một cú đấm vào đầu.
"A... mưu sát chồng..."
"Ra tay sát hại con..."
Một lớn một nhỏ ôm đầu, than trách oán hận, ấm ức mà nhìn cô. Hạ Nghiên hừ lạnh, mặc cho hai con người nào đó đang kêu oai oái, lãnh đạm cất giọng.
"Tôi đi chợ mua đồ, đàn ông con trai hai người ở lại dọn sạch nhà cho tôi."
"Ấy... bóc lột sức lao động của bệnh nhân sao vợ?" Hắn càng ấm ức, mếu máo nói.
"Mami... con... con còn chưa 4 tuổi..."
Chưa để bảo bảo nói thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-phi-toi-chet/909821/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.