"Tư Đồ Duật tôi không tin không trị được em."
Gặp lại Hạ Nghiên, hắn sẽ để cô biết, thế nào là "yếu sinh lí", thế nào là "kĩ thuật kém".
...
Sau đêm đó, Hạ Nghiên giống như bốc hơi khỏi thế gian, không lưu lại chút dấu vết. Tư Đồ Duật thậm chí còn đến quê nhà tìm cô. Về sau mới biết cả nhà cô sớm đã chuyển đi. Hắn nghiến răng nghiến lợi. Cô đây là không muốn gặp hắn, hay thật sự là chán ghét hắn rồi?
Hắn đi tìm Hạ Nghiên, tìm không thấy, tìm mọi ngóc ngách trong nước cũng không thấy. Cuối cùng, hắn đoán chắc cô đã dọn ra nước ngoài sinh sống. Mẹ kiếp! Không có manh mối, hắn đi đâu tìm người? Tìm cô giống như một việc xa xì, giống như tìm ngọc quý giữa cát biển mênh mông.
Về nhà, hắn ăn chửi, ăn mắng từ bậc phụ huynh.
"Thằng ăn hại. Thế mà còn để con dâu tôi chạy mất."
"Tiền đồ anh quá kém. Năm đó tôi lấy mẹ anh, có bị như anh đâu."
Tư Đồ Duật: "..."
Hắn cũng đau khổ. Cớ sao gia đình này không ai an ủi hắn? Má nó.
...
Thời gian thấm thoát trôi qua, tựa như chó chạy ngoài đồng. Thoát cái đã 4 năm kể từ ngày đó. Hiện tại, hắn của tuổi 30, một doanh nhân thành đạt, một sếp lớn đứng trên đỉnh cao danh vọng, một người bất khả chiến bại trên thương trường, một người đàn ông... độc thân "vui tính".
4 năm qua, hắn từng thử quên Hạ Nghiên, từng thử phát tiết lên người cô gái khác. Nhưng kết quả, hắn làm không được. Có những việc tưởng không khó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-phi-toi-chet/909806/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.