Ngày 21 tháng 11, 15giờ 10 phút, thành phố Lâm Nghi, Trung tâm cải tạo hành vi thanh thiếu niên Dương Quang.
Sau một quá trình “điều trị sơ bộ” kéo dài khoảng hai mươi phút, Tử Lâm “nước mắt ròng ròng” nói lời tạm biệt với “cha mẹ” của mình. Sau đó bị hai người đàn ông lực lưỡng tóm đi, ném vào một nơi đại khái có thể coi là phòng tạm giam đơn.
Trong phòng trống không, ngoại trừ một cái bệ xí bệt và một cuộn giấy vệ sinh để trên mặt đất thì đến cả bóng đèn cũng không có; cửa sổ hướng ra ngoài cũng không nốt; nguồn sáng duy nhất cho căn phòng, là ô chấn song nhỏ ở phần trên cánh cửa. Qua những thanh sắt trên ô cửa ấy, có thể trông thấy một phần ánh sáng hắt đến từ đèn trong hành lang.
Tử Lâm bị nhốt ở đó mấy giờ đồng hồ, không ai quan tâm đến cậu cả; và chắc chắn một điều là cậu đã bỏ lỡ giờ cơm chiều, có bữa khuya hay không cũng khó mà nói trước được.
Dù sao thì, mãi đến đêm hôm dó, khi đèn ngoài hành lang tự động chuyển về "hình thức dạ quang", thì một tên "giám sát" đã cơm nước no nê, trên người còn hăng mùi rượu mới đến mở cửa phòng.
Đó là một gã đàn ông cao lớn, mặc đồng phục màu trắng có in tên trung tâm. Gã cũng không hề gõ cửa hay lên tiếng chào hỏi, cứ thế lấy vân tay mở cánh cửa điện tử rồi nghênh ngang bước vào.
Hành vi và thái độ của gã đều đang tuyên bố một điều: gã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tru-lam/2378270/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.