Cái kiss nhẹ nhàng mà ko quá đáng, nó lá 1 cái chạm nhẹ của đôi môi nhưng lại khơi lên trong cả 2 người 1 cái gì đó rất đặc biệt.
Ko phải là sự khó chịu hay là cảm giác muốn tránh né như mọi khi mà đó là sự bối rối của 2 con người còn lạ lẫm với tình yêu trai gái.
2 nhịp tim ấy giống hệt nhau, cùng đập loạn xạ trong lồng ngực của họ.
@
HỒI KẾT
Người nói yêu anh đi, người nói thương anh đi
Để cho con tim này đừng ngóng trông hao gầy
Hãy đến bên anh đi, để cho tình trọn vẹn chúng ta
Vì nơi con tim này luôn có tình yêu dấu kín cùng thương nhớ cho em………
Người hỡi………hãy nói yêu anh!
2 tuần sau cái ngày ấy, hai anh em Ngọc Linh đều rơi vào trạng thái vô định.
Cảm xúc của họ đang lơ lửng giữa không trung mịt mù sương giá, ko phải vì họ khó chịu hay bực mình mà cả 2 người họ đều đang bối rối trước tình yêu đến….
Sau nhiều năm biệt tích, ông trời bỗng cho Linh gặp lại Hàn Băng – mối tình đầu tưởng chừng đã mờ nhạt thế mà lại luôn khắc đậm sâu trong tim cô.
Ngọc Linh giờ đã là bác sĩ, chữa bệnh cho hàng ngàn người vậy mà đến bản thân mình, cô không chữa được, căn bệnh “ yêu” này thật dễ làm người ta hạnh phúc, vui vẻ mà đến lúc “tan vỡ” lại dễ làm người ta đau lòng.
Bệnh “yêu” là vậy sao người ta vẫn thích yêu, vẫn thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trot-yeu-em/3276120/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.