8 năm sau:Nhanh chân lên, chúng ta phải phẫu thuật cho bệnh nhân ngay lập tức.
Right now.
Nhưng lúc này, bác sĩ Thành không có ở đây thì ai sẽ phẫu thuật cho bệnh nhân? Chúng ta không thể tùy tiện phẫu thuật được.
Vậy đã ai liên lạc với bác sĩ Thành chưa? Bệnh nhân đang như thế này mà ông ta đang ở nơi quái quỷ nào rồi.
Bác sĩ Linh, y tá Hòa đã liên lạc với bác sĩ Thành nhưng ông ấy không nghe máy.
Chết tiệt.
Đã đến nước này rồi thì mọi người hãy nghe theo sự chỉ dẫn của tôi.
Tôi sẽ phụ trách ca phẫu thuật này, chị Hương, anh Sử hãy giúp em.
Còn giờ thì hãy đặt ngay bệnh nhân vào phòng phẫu thuật đi._ Sau lời chỉ thị đó, một dàn y tá đã nhanh chân đưa bệnh nhân đang trong cơn nguy kịch vào phòng.………….-Linh, em có biết mình đang làm gì không? Em mới đang trong thời gian thử việc, chưa từng phụ trách ca mổ nào, liệu có quá nguy hiểm ko?-Chị Hương, chị đừng lo.
Cùng lắm thì là đuổi việc nhưng so với công việc của em, mạng người quan trọng hơn.
Thôi, nhanh đi, bệnh nhân đang nguy kịch.
/> Đèn phòng cấp cứu được bật sáng, 1 tiếng, 2 tiếng, 3 tiếng,… đã trôi qua nhưng chiếc đèn kia vẫn đang sáng.
Người thân của bệnh nhân, đang vô cùng lo lắng, người ý đã đi đi đi lại đến trăm lần rồi.
Và chiếc đèn ấy vụt tắt.
Linh mở cửa phòng phẫu thuật bước ra ngoài, đập vào mắt nó bây giờ là bóng dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trot-yeu-em/3276116/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.