Thành Huy bắt taxi đến trung tâm bảo trợ trẻ em tỉnh T ngay khi anh đặt chân đến nơi này. Trung tâm được đặt tại một con phố vắng nằm ở thị xã của tỉnh.
Chín giờ sáng, khung cảnh núi rừng đan xen tiếng chim hót rộn ràng, Thành Huy có chút sảng khoái sau một chuyến đi mệt mỏi. Tâm trạng nửa hồi hộp nửa giận dỗi, anh cố gắng trấn tĩnh để bước qua cánh cổng sắt hoen rỉ. Khẽ nhíu mày trước cơ sở vật chất của trung tâm, Thành Huy bước về phía căn nhà cấp bốn đầu tiên có đề phòng Hành chính. Trong phòng, ông Thế đang nghe điện thoại bàn, thấy có người lạ ông ngắt máy bước ra.
Thành Huy biết anh nên mở lời trước, lễ phép hỏi:
– Chú cho cháu hỏi… ở đây có cô gái nào tên Lưu Vân Nhi không ạ?
Ông Thế gật đầu dò ý:
– Có, hiện tại cô ấy không có đây, có người nói cô ấy có việc đi từ sáng sớm.
Thành Huy bất giác cảm thấy nhẹ nhõm, anh mỉm cười nói:
– Cháu có thể vào phòng đợi cô ấy được không chú?
– Cậu vào ngồi kia, nước trà có rồi cậu cứ dùng.
– Cháu cảm ơn chú. Nếu được chú cho cháu xin số điện thoại của Vân Nhi ạ?
– Cậu tìm cô ấy mà không có số à?
Ông Thế cau mày thắc mắc, Thành Huy ái ngại nói:
– Cô ấy đổi số nên giờ cháu không có.
Người lạ luôn khiến con người dè chừng, ông Thế nghĩ vài giây liền nói:
– Tôi không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trot-yeu-em-roi/3361965/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.