Gia Khang ngơ ra mất vài giây, ngay sau đó cười nhếch miệng. Xem ra Thành Huy vẫn đang hiểu lầm đúng như ý đồ của anh. Vân Nhi đi đâu vậy nhỉ, chắc hẳn hắn cũng tìm Vân Nhi không được nên đang hiểu lầm. Xe máy của Vân Nhi thì ở đây rồi, có khi nào nên dụ hắn đến đây không?
Gia Khang cười khẩy đáp:
– Mày không biết câu tình cũ không rủ cũng đến à? Tao và em Nhi chỉ sống theo trái tim mách bảo thôi, trai chưa vợ, gái chưa chồng, mày trách thế là vô lý lắm đấy!
– Thằng chó! Tao hối hận vì đã từng xem mày là bạn!
– Mày đạo đức giả phát tởm chứ hơn ai? Em Nhi không yêu mày nên mày cú à? Tội nghiệp ghê cơ, theo người của tao cả năm trời mà chẳng được gì, cuối cùng thứ gì của tao thì vẫn là của tao, tốt hơn hết mày đừng tơ tưởng gì đến đồ của tao nữa!
– Cái gì mà của mày hả thằng khốn?
– Tất nhiên Vân Nhi là của tao rồi! Không tin cứ đến nhà tao thì biết! À tao nói trước là tao còn bận không tiếp được mày đâu nhá!
Thành Huy không còn nghĩ được gì, đầu óc chỉ vang lên những tiếng nổ đùng đoàng của ghen tuông, toàn thân anh nóng bừng bừng như có lửa đốt, xen lẫn trong đó cả cơn rét run từ đỉnh đầu xuống gót chân trong sợ hãi. Con người Thành Huy xưa nay vốn dĩ điềm tĩnh đầy trí tuệ thế nhưng đối diện với chuyện tình cảm lại ngốc nghếch đến đáng thương. .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trot-yeu-em-roi/3361873/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.