Sáng hôm sau, Vũ Hạ Vy tỉnh dậy, bên cạnh vẫn là gương mặt quen thuộc của Trịnh Quân Cao. Cô bỗng dưng thấy đầu mình đau như búa bổ, ký ức đêm qua đã trôi vào quên lãng, chỉ còn đọng lại giấc mơ kinh hoàng và sự an ủi của người đàn ông đang say ngủ bên cạnh cô.
Vũ Hạ Vy thở dài rồi bước xuống giường, tiếng động đồng thời đánh thức Trịnh Quân Cao. Anh mở to mắt chăm chăm nhìn cô rồi hỏi:
“Mới sáng sớm mà em định đi đâu vậy? Cần gì thì cứ nói với anh là được.”
Sự ân cần của Trịnh Quân Cao khiến Vũ Hạ Vy có chút bối rối, cô thực sự chưa thể quen với nó. Trịnh Quân Cao vừa nói vừa nhổm người ngồi dậy. Vũ Hạ Vy nhìn anh một cái rồi lắc đầu, đáp:
“Không cần lo tôi tự làm được!”
Nghĩ ngợi một lát, Vũ Hạ Vy lại quay lại nhìn Trịnh Quân Cao bằng đôi mắt có chút hờ hững.
“Tôi chỉ cần anh rời khỏi đây càng sớm càng tốt là được!”
Trịnh Quân Cao thở dài nhìn theo bóng lưng nhỏ nhắn của Vũ Hạ Vy. Anh chợt nhận ra, một khi phụ nữ đã lạnh lùng, trái tim hoàn toàn băng giá thì không thứ gì có thể sưởi ấm được. Trịnh Quân Cao bất giác nhận ra, dường như anh đã làm tổn thương Vũ Hạ Vy đến mức dùng chân tình cả đời này cũng khó lòng bù đắp.
Nhưng anh không bỏ cuộc.
Nghe Vũ Hạ Vy nói như vậy trong lòng Trịnh Quân Cao đương nhiên là vô cùng đau xót. Thế nhưng, anh chỉ lắc đầu, rồi chậm rãi bước xuống giường, chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trot-dai-ly-hon-chu-tich-cao-hoi-han-khong-kip/459985/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.