Khi Trịnh Quân Cao tỉnh lại, bên cạnh anh là ông Minh và bà Từ. Thấy cha mẹ xuất hiện cùng lúc, Trịnh Quân Cao có chút ngạc nhiên nhưng tuyệt nhiên không hề xúc động. Bà Từ vẫn chu đáo như vậy, ngồi bên cạnh anh, dùng khăn lau người cho anh, ánh mắt chứa đầy lo lắng. Trái lại, ông Minh trầm mặc bên cửa sổ, chốc chốc lại phải nghe điện thoại vì Trần Như Hương cứ lải nhải liên tục về chuyện của Trịnh Quân Cao.
Mấy ngày sau, Vũ Hạ Vy và Trịnh Quân Cao xuất viện. Từ lúc nhập viện cho đến khi ra khỏi nơi chứa đầy mùi thuốc sát trùng kia, bọn họ không hề gặp nhau một lần nào. Vũ Hạ Vy đã không còn nói về Trịnh Quân Cao, cô cũng dần lấy lại được tinh thần. Còn Trịnh Quân Cao, anh lại nằm dài trên giường suốt mấy hôm, đầu óc cứ nghĩ ngợi linh tinh.
Từ ngày xảy ra biến cố kia, cũng đã gần một tháng, Trịnh Quân Cao không gặp mặt Vũ Hạ Vy. Thời gian này, không biết Vũ Hạ Vy đi đâu, cô không hề tìm đến anh gây náo loạn, cũng không xuất hiện ở khu nhà của Phan Ngọc Thảo. Ban đầu, Trịnh Quân Cao xem như trút bỏ được một gánh nặng, cũng không hề quan tâm đến Vũ Hạ Vy nữa, thế nhưng chỉ được vài ngày, anh lại bắt đầu cảm thấy lo lắng, thậm chí là bồn chồn và bất an.
Trịnh Quân Cao biết Vũ Hạ Vy ở nhà họ Vũ cũng không dễ dàng gì, không biết thời gian này, nhà họ Vũ có gây khó dễ cho cô không. Hơn nữa, chuyện Vũ Hạ Vy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trot-dai-ly-hon-chu-tich-cao-hoi-han-khong-kip/459975/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.