Nghe âm thanh trầm ấm của Trịnh Quân Cao, Trần Ngọc Sương - cô gái ở đầu dây bên kia càng thêm đắc ý, nụ cười trên môi thoáng chốc lại trở nên nham hiểm kỳ lạ. Không mất nhiều thời gian để nghĩ ngợi, cô ta liền hạ giọng, vừa nũng nịu lại vừa tủi thân.
“Em về cũng được, có điều… lâu nay chị Hạ Vy không thích em, chạm mặt nhau chỉ càng khiến anh khó xử.”
Lời nói của cô gái khiến Trịnh Quân Cao có hơi đau lòng và khó chịu. Ban đầu, rõ ràng Trần Ngọc Sương và Vũ Hạ Vy có mối quan hệ rất tốt đẹp, thế nhưng, càng lúc Vũ Hạ Vy càng trở nên khó hiểu, hành xử một cách kỳ quặc, khiến Trần Ngọc Sương vô cùng sợ hãi. Cô ta nhiều lần tìm đến Trịnh Quân Cao, kể lể rồi khóc sướt mướt, khiến Trịnh Quân Cao cho dù muốn bênh vực vợ mình cũng không dễ.
Thở dài một hơi, Trịnh Quân Cao nhỏ giọng đáp lời Trần Ngọc Sương:
“Đừng nghĩ ngợi nhiều, em cứ bình an trở về là được. Ngày mai em đáp xuống Thành phố K đúng không? Anh cho người đến đón em.”
Trịnh Quân Cao không muốn tiếp tục chủ đề gây đau đầu này, anh nhẹ nhàng ngỏ ý muốn đón Trần Ngọc Sương. Trần Ngọc Sương thực sự muốn Trịnh Quân Cao đích thân đón mình, nhưng vốn dĩ là người biết tiến biết lùi, cô ta nhỏ giọng đáp:
“Em có thể tự về nhà được mà. Nhưng mà… nếu anh có lòng tốt như vậy thì em xin nhận nhé!”
Kèm theo câu nói ngọt ngào kia là tiếng cười giòn tan. Trịnh Quân Cao cũng bật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trot-dai-ly-hon-chu-tich-cao-hoi-han-khong-kip/270891/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.