Lưu bí thư lên chức, công trạng trong nhiệm kỳ của hắn quá sáng mắt.
Từ một huyện thành nhỏ bé bây giờ đã nổi tiếng sắp đuổi kịp tỉnh thành lớn.
Trước đó Lưu bí thư không muốn đi, mặc dù hắn đã được điều động đi nhiều nơi, nhưng ở thành phố Linh Thủy vẫn là nơi thư thái nhất trong số đó. Hắn thật sự bỏ ra rất nhiều tâm huyết, các đồng chí ở đây đồng tâm hiệp lực, ngay cả các doanh nghiệp nhà nước lẫn tư nhân đều một lòng hướng đến cái tốt, điều này thật sự quá hiếm có.
Giống như nhà ở mà Hà Vũ xây dựng, nếu như chỉ vì tiền thì hắn có vô số cách để kiểm ra, nhưng mà hắn lại không có làm như vậy, chính vì muốn xây dựng quê hương ngày càng tốt đẹp mà thôi.
Lãnh đạo có lòng, quần chúng nhân dân có ý định, ngay cả các thương nhân đều từ bỏ một phần lợi ích mà giúp đỡ kiến thiết quê hương, thật sự quá quý hiếm!
Lãnh đạo trong tỉnh đã nói với hắn nhiều lần, hiện tại công văn điều chuyển đã sắp xuống, trực tiếp vào bộ máy lãnh đạo trong Tỉnh ủy, nói là một bước lên mây cũng không quá.
Trước khi đi, trong lòng Lưu bí thư giống như có thiên ngôn vạn ngữ, mấy thủ hạ của hắn đều khóc thành một dòng sông khiến cho lãnh đạo như hắn cũng đỏ cả mắt. Đến lúc rời đi, hắn chỉ mang theo một bao hành lý nhỏ, giống như lúc mới đến đây vậy. Nhưng hắn đã bảo thư ký ra đồng ruộng lấy một ít đất của thành phố Linh Thủy này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-van-nien-dai-nuoi-nhan-vat-phan-dien/918810/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.