Vị khách quen nói với Hoàng Du, “Nếu như ông muốn mua nhà trong huyện phải nhanh tay, chỉ riêng bạn bè của tôi đã có không ít người để ý đến rồi. Nếu như không đắt thì tôi cũng muốn mua một căn. Đến lúc đó chúng ta làm hàng xóm.”
Hoàng Du nói: “Kia khoảng thời gian này tôi thuê một căn phòng ở tạm đã.” Hắn nói: “Nghe nói nếu như mua nhà ở khu đó, bên ngoải tiểu khu chính là cửa hàng của Điền Thụy, đến lúc đó muốn ăn cũng dễ dàng!”
Vị khách quen nghe hắn nói như thế có chút thèm, nửa ngày sau mới sực nhớ ra, “Làm sao ông lại biết được chuyện ở trong huyện?”
Hoàng Du mới tới bên này được một buổi chiều, sao lại có thể biết nhiều như thế chứu?
Hoàng Du đầy mặt cao thâm khó lường nói: “Còn không nhìn xem tôi là ai chứ.”
…
Điền Thụy ở trong đại viện hắt xì một tiếng, không biết là ai nhắc đến tên mình. Bạch Mãnh đi tới đưa mấy tờ danh sách nhập hàng ở các cửa hàng cho Điền Thụy xem.
Trước đó một tháng nhập hàng một lần, hiện giờ mỗi tuần đều phải nhập một lần, nếu không thì hông phải thiếu cái này thì lại hết cái kia.
Điền Thụy nhìn tờ danh sách nói: “Bột ớt, hạt vừng, đường trắng muốn nhiều như vậy làm gì?” Số lượng trên danh sách vượt qua lượng tiêu thụ một ngày bình thường của bọn họ.
Bạch Mãnh giải thích: “Gần đây rau trộn giấm trong cửa hàng thịt nướng bán rất tốt.” Sau đó thở dài một tiếng: “Đường ăn là miễn phí, rau trộn giấm cũng là biếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-van-nien-dai-nuoi-nhan-vat-phan-dien/918781/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.