Cửa hàng lẩu trong huyện mở từ ba giờ chiều, nhưng từ sớm đã không ngừng có người đến xếp hàng chờ đợi. Chờ đến khi cửa hàng chính thức mở cửa, hương thơm bay ra theo từng cơn gió mát, chẳng mấy chốc liền ngồi đầy.
Sau đó khách hàng bắt đầu gọi món.
Những người tới chậm vừa định vào liền được thông báo đã hết chỗ.
Bạch Mãnh đưa một xe nguyên liệu đến cửa hàng lẩu. Mỗi ngày hắn đều bận rộn vô cùng, hiếm lắm mới có lúc rảnh rồi liền định đến đây xem một chút.
Vừa tới, còn chưa kịp chào hỏi với Tiểu Thất, liền nghe thấy bên cạnh truyền đến một giọng nói kinh hỉ: “Tiểu Bạch?”
Bạch Mãnh quay đầu nhìn lại, trong đôi mắt cũng chợt lóe một tia bất ngờ, người vừa mới lên tiếng là Lý Cao, bạn tốt thời còn nhỏ của hắn.
Bạch Mãnh nói: “Không phải cậu ở trong tỉnh sao?” Lúc nhỏ bọn họ là hàng xóm láng giềng, sau đó cha mẹ của Lý Cao lên tỉnh làm việc nên đã không còn tin tức nào nữa.
Lý Cao trả lời: “Tớ cùng đồng nghiệp cố ý tới đây ăn lẩu, thế nhưng không còn chỗ.” Một đồng nghiệp của hắn mỗi tuần đều qua đây chơi, thuận tiện đi dạo chợ đêm, đồ vật ở đây cũng rẻ hơn trên tỉnh nhiều.
Giá cả ở cửa hàng này còn rẻ hơn nhiều so với mấy cửa hàng trên tỉnh, mà quan trọng hơn là mùi vị còn rất ngon.
Đây là lần đầu tiên Lý Cao đến đây. Lúc đầu còn cảm thấy có chút khoa trương, nhưng bây giờ ngửi được mùi hương bay ra từ trong cửa hàng liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-van-nien-dai-nuoi-nhan-vat-phan-dien/918776/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.