Cuối tuần, trong khu ở tập thể của xưởng quốc doanh, vợ chồng em họ của Từ Công lại đến đây thăm. Hai người bọn họ đều là người trong tinht, hai nhà quan hệ cũng gần, đèn pin cầm tay mà nhà hắn dùng bây giờ cũng đều là do người ta tặng cho đấy. Giờ Từ Công đã vào làm việc ở xưởng rồi cưới vợ, những ngày tháng trải qua ngày càng tốt hơn.
Hai vợ chồng hắn bàn bạc với nhau một chút, khi nào vợ chồng em họ đến thì sẽ tiếp đón chu đáo một chút.
Họ định mua một con cá, một con gà cùng xào thêm hai đĩa rau là đủ ăn. Nhưng hàng xóm nghe vậy liền gợi ý, “Còn phí công làm gì, nhà làm cũng làm không được ngon như ngoài quán đâu. Nếu không thì các cậu dẫn bọn họ đi ăn đồ nướng một bữa đi. Cũng không đắt.”
Hai vợ chồng nghĩ lại cũng thấy hợp lý. Trong tỉnh thì còn cái gì chưa từng thấy qua, mấy món như gà, cá người ta cũng không hiếm lạ. Hiện nay đồ nướng nổi tiếng ở trong huyện như vậy, có người còn chuyên môn lái xe chạy đến chỉ để ăn một bữa, còn nói nơi khác không có món này, đây là nơi độc nhất vô nhị đấy.
Từ Công nói với vợ mình, “Vậy chúng ta dẫn bọn họ đi ăn một bữa, nếu như gọi có chút nhiều thì em cũng đừng tiếc tiền.”
Vợ Từ Công lườm chồng mình một cái, “Anh nói vậy là sao? Em họ cùng em rể thật vất vả mới đến đây một chuyến, đương nhiên phải cho người ta ăn ngon một bữa, anh có tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-van-nien-dai-nuoi-nhan-vat-phan-dien/918758/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.