Lúc Điền Thụy tỉnh lại vẫn còn đang nằm trong lồng ngực của Hà Vũ. Có thể là do tay hắn thoải mái hơn gối đầu, trước khi ngủ cậu còn có chút kiềm chế, nhưng sau khi ngủ say thì lại không quản nhiều như vậy.
Điền Thụy nhìn cơ ngực trước mặt, trừng mắt nhìn.
Hà Vũ thấy cậu đã tỉnh ngủ liền nói, “Ngủ đủ chưa?’ Hắn lấy tay gạt gạt mấy sợi tóc ở trước mặt cậu ra.
Trong khoảng thời gian này Điền Thụy vẫn luôn bận rộn kiếm tiền, cũng không kịp xử lý tóc tai nên giờ đã có chút dài. Cậu liếc mắt nhìn đồng hồ đeo tay, đã hai giờ chiều, người làm đã sớm bận rộn trong sân.
Điền Thụy định đứng dậy rời khỏi giường thì lại bị Hà Vũ kéo tay lại.
“Anh có chuyện muốn nói với em.” Hiếm khi cậu thấy hắn trịnh trọng như vậy.
Nhiệt độ của bàn tay Hà Vũ truyền đến nóng đến mức khiến Điền Thụy giật mình, cậu trợn tròn mắt như có dự cảm gì đó, vội nói: “Có chuyện gì thì để sau đi.” Nói xong liền muốn trốn tránh. Nhưng Hà Vũ thật vất vả lắm mới làm ra quyết định, sao có thể để cậu chạy thoát được. Điền Thụy mới đứng dậy đã bị Hà Vũ đè xuống.
Điền Thụy căng thẳng nhìn hắn, trộm nuốt một ngụm nước bọt, trong lòng không ngừng nhảy lên.
Gương mặt tuấn tú của Hà Vũ càng ngày càng to, đến tận khi chóp mũi của hắn gần như chạm vào chóp mũi cậu thì mới dứng lại.
Điền Thụy muốn quay mặt qua chỗ khác nhưng lại phát hiện một cái tay khác của Hà Vũ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-van-nien-dai-nuoi-nhan-vat-phan-dien/918747/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.