Điền Thụy vừa vào đến sân liền bị những người khác vây quanh: “Bọn họ thật sự muốn làm nhà ăn sao?”
Lúc nãy Đại Tráng nói chuyện cũng không tránh né mọi người, vì vậy mọi người đều nghe được, chỉ là lúc đó không tiện hỏi lại, chờ người đi rồi mới tiến đến làm rõ.
Điền Thụy trả lời: “Còn chưa chắc chắn, không cần nghĩ quá nhiều đâu.”
Bạch Mãnh nói: “Không nghĩ tới cái đấy nữa, chuyện chúng ta chuyển đến cửa hàng mới là ván đã đóng thuyền đúng không?” Hắn còn đang mong chờ đến lúc đó thể hiện một hồi đây.
Mỗi ngày Điền Thụy đều mở sạp hàng, ông chủ trước kia đã chuyển gần hết đồ, phỏng chừng thêm hai ngày nữa là có thể dọn xong, đến lúc đó có thể bắt đầu bán hàng ở bên kia.
Điền Thụy vừa nghĩ đến cũng cảm thấy háo hức, kêu Bạch Mãnh cùng đi ra ngoài một chuyến. Cậu muốn mua một cái nồi lớn để lúc nấu đồ ăn sáng còn dùng. Ngoài ra còn muốn mua thêm một ít lương thực.
Bạch Mãnh nói: “Ông chủ, nếu như muốn mua lương thực thì đừng mua ở cửa hàng, lương thực bên trong mấy cửa hàng của huyện mình đều thu mua từ mấy thôn quanh đây. Chúng ta trực tiếp đi mua ở chỗ họ, giá cả sẽ rẻ hơn một chút.” Không bị chênh giá từ các thương lái.
Điền Thụy hỏi: “Nhưng mà chúng ta đi mua ở đâu?” Cậu cũng không biết các con đường để nhập hàng hóa.
Bạch Mãnh vỗ ngực tự hào nói, “Việc này em biết.” Sư phụ Thương Nhân Trấn của hắn trừ việc không để bọn họ học nấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-van-nien-dai-nuoi-nhan-vat-phan-dien/918745/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.