Trong nhà máy có Tào chủ nhiệm vốn không thích ăn ở quán ven đường, hắn tự thấy bản thân mình là người có địa vị, cầm bát đứng ăn ở ngoài nhìn rất kỳ cục, mỗi lần ra ngoài đều bị hương vị chua chua cay cay hấp dẫn đến sắp không nhịn được mà bước lại, chỉ có tối hôm qua mùi hương thật sự quá bá đạo khiến cho hắn không kìm được mà xoay bước đến bên đó ăn.
Dù sao tối lửa tắt đèn cũng không ai chú ý tới ai. Bởi vì đây là lần đầu tiền hắn ăn nên học theo người bên cạnh gọi một bát miến chua cay xa xỉ. Một bát miến chua cay nhanh chóng được đưa đến tay, hắn trộn qua loa một chút rồi gắp một miếng cho vào miệng, sau đó hai mắt trợn tròn. Hắn có chút hối hận trong lòng, biết thế hắn đã đến ăn sớm.
Không chỉ miến chua cay quá ngon mà ngay cả mầm đậu, cải xanh, chân gà cùng trứng chiên đều ăn rất ngon. Ăn hết một bát cũng đủ để no bụng, nhưng mà vẫn chưa đã thèm nên trưa nay hắn định ra đấy ăn tiếp.
Chờ đến giở nghỉ trưa, hắn là người đầu tiên lao ra ngoài. Kết quả mới ra đến cổng đã có chút không thể tin được. Hắn không ngửi được mùi vị chua cay quen thuộc, chẳng nhẽ hôm nay cậu nhóc đó không mở hàng sao? Hôm qua ăn được một bát miến chua cay hợp khẩu vị khiến cho tối nằm ngủ hắn cũng mơ được ăn tiếp.
Tào chủ nhiệm nhìn một chút liền thấy được bóng dáng của Điền Thụy, chân hắn bước nhanh đến quầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-van-nien-dai-nuoi-nhan-vat-phan-dien/918738/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.