Khi Điền Thụy chuẩn bị xong đồ ăn sáng đã nhìn thấy Hà Trung dẩu miệng lên, bộ dáng không vui vẻ chút nào.
Điền Thụy đi tới hỏi: “Làm sao thế?” Cậu đưa tay ra, nhóc con muốn nhào vào lòng cậu nhưng còn chưa kịp làm đã bị anh trai mình kéo cổ áo ngăn lại.
Hà Vũ nói với Điền Thụy, “Đừng có nuông chiều nó, nó là con trai, dính người như vậy là không tốt.”
Điền Thụy gật đầu, cảm thấy hắn nói cũng đúng, ban đầu cậu định ôm nhóc con nhưng cuối cùng đổi thành xoa đầu bé.
Hà Trung cúi đầu xuống, bộ dạng giống như đứa trẻ bị bỏ rơi, đáng thương vô cùng.
Điền Thụy xoa đầu bé một lúc lâu mới khiến cho đứa nhỏ này vui lên tí, “Anh Thụy ơi, trứng luộc đâu ạ?”
Điền Thụy sững sờ, sau đó cười nói, “Con mèo nhỏ tham ăn, không thiếu của em đâu.”
Điền Thụy vào bếp bê đồ ra ngoài, Hà Vũ cũng tiến vào giúp đỡ.
Bởi vì chuyện sáng sớm cho nên Điền Thụy vẫn cảm thấy hơi lúng túng, nhưng thấy bộ dạng Hà Vũ vẫn như bình thường, câu lại cảm thấy bản thân mình chuyện bé xé ra to.
Trước kia mọi người thường ăn hai bữa, sáng cùng chiều, nhưng từ khi Điền Thụy xuyên đến đây đã đổi thành một ngày ba bữa, vì vậy nên trên mặt hai đứa nhỏ xuất hiện không ít thịt.
Ăn sáng xong, Điền Thụy lại chuẩn bị đồ mở hàng. Ngày hôm nay cậu muốn bán thêm chân gà da hổ cùng trứng chiên. Mấy món này có thể cho vào miến chua cay ăn kèm khiến cho miến càng thêm phong phú.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-van-nien-dai-nuoi-nhan-vat-phan-dien/918730/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.