Miến chua cay Điền Thụy làm trở nên nổi tiếng, cậu còn bỏ thêm ít đậu cùng cải xanh khiến cho hương vị càng thêm phong phú hơn. Cậu bán cũng không đắt, một chén nhỏ chỉ năm hào, công nhân trong xưởng vẫn cam lòng bỏ ra năm hào để ăn.
Chua chua cay cay thích hợp để khai vị, có mấy người tính toán cẩn thận, dự định mua một bát miến chua cay rồi sang quán bên cạnh mua một cái bánh bao ăn kèm. Lượng ăn như vậy cũng đủ để một người trưởng thành no bụng.
Điền Thụy mở cửa hàng được ba ngày đã kiếm đủ tiền hoàn vốn.
Hàng xóm xung quanh không nghĩ tới cậu càng ngày càng chăm chỉ, họ cũng muốn ra ngoài bày sạp bán hàng như vậy nhưng lại không biết làm cái gì cả, trong tay cũng không có tiền, nếu để bọn họ giống như Điền Thụy, còn chưa bắt đầu đã tốn hết tám mươi đồng, bọn họ nhất định sẽ không chịu bỏ ra.
Điền Thụy ngồi trong phòng đếm tiền, để riêng tiền giấy cùng tiền xu ra hai chỗ. Đang đếm đến vui vẻ, bỗng nhiên cậu nghe thấy tiếng gõ cửa không ngừng.
“Ai đấy?” ĐIền Thụy nhanh chóng nhét tiền xuống ván giường.
Tiếng Hà Vũ truyền từ bên ngoài, “Là anh.”
Điền Thụy vội vàng mở cửa, ánh sáng bên ngoài chiếu vào khiến cậu hơi nheo mắt lại, thân ảnh Hà Vũ được ánh nắng chiếu vào khiến cho cả người hắn như đang phát sáng lên, đẹp đến mức khiến Điền Thụy không nhịn được mà cảm khái một chút. Điền Thụy mở cửa, Hà Vũ cũng không coi mình là người ngoài, hắn tiền vào luôn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-van-nien-dai-nuoi-nhan-vat-phan-dien/918726/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.