Giang Sương Hàn thật không ngờ, chỉ một mệnh lệnh của Tiết tẫn lại tạo thành ảnh hưởng lớn đến thế, được Tiết Tẫn cho phép, sáng ngày hôm sau Giang Sương Hàn liền đi đến Quảng Ngọc Lâu.
Tào sư phụ dạy hát đã hơn nửa đời người, từ khi nàng đến gánh hát đến tận bây giờ, trên mặt sư phụ lúc nào cũng là vẻ nghiêm nghị, đối việc dạy hát chưa bao giờ qua loa lấy lệ, đương nhiên không có khả năng chỉ mấy câu nói đơn giản của nàng mà Tào sư phụ sẽ để Giang Sương Hàn lên sân khấu, nếu nàng muốn biểu diễn thì phải đến gánh hát, cùng các đệ tử khác tập luyện.
Đây là cơ hội để nàng luyện tập cũng như một khảo nghiệm nho nhỏ của sư phụ đối với nàng.
Sư phụ tin tưởng nàng, coi trọng nàng, nhưng cũng không thể chỉ vì nàng mà phá lệ, chưa có được một sự đảm bảo nào mà để nàng lên sân khấu biểu diễn, sân khấu có quy củ của sân khấu, nếu như nàng phạm phải sai lầm, thì người bên ngoài mắng chính là mắng Quảng Ngọc Lâu, đánh vào chính là thể diện của Tào Văn Viễn.
Kết quả là cuộc sống của Giang Sương Hàn sau khi trở về Yến Đô, so với lúc còn ở biên cương còn cực khổ hơn. Biểu hiện dễ nhận ra nhất chính là cơ thể của nàng gầy đi rất nhiều.
Người phát hiện chuyện này không phải Giang Sương Hàn mà là Tiết Tẫn, thời điểm hắn ôm nàng đột nhiên dừng một chút, bất mãn nói: "Là quản gia cắt xén thức ăn trong phòng của nàng hay gì? Sao nàng còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-truong-le-nga/475109/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.